Ngẫu hứng Kinh Bắc

2 năm trước 288
Chú thích ảnh

Lững lờ quá, như không còn sức nữa,
Tự đọng mình vào giữa những câu ca,
Sông Cầu hỡi, tôi bây giờ bạc tóc,
Sao em còn khơi lại đau xưa!

Đã đốt lửa đêm đông cô quạnh giá, 
Đã neo lòng cơn gió giữa đồng không, 
Đã muốn nhảy xuống những dòng nước xiết 
Để mò tìm hư ảnh ánh trăng suông... 

Chập chờn nhớ đôi môi cong tím nắng, 
Ai thuở nào thề chỉ một lần yêu! 
Giờ ở dưới gốc đa cổ thụ 
Còn đâu nào quán dốc để cùng leo!

 Tôi lang bạt đã nhiều canh vọng nghĩa, 
Đã neo buồn trên những lá dâu xanh, 
Giờ tới cuối hành trình quan họ gốc, 
Nỡ sao em, duyên cũ lại mơn cành? 

Đằm xuống nhé, nỗi niềm chưa tỏ hết, 
Tôi đắm rồi trong đôi mắt hùng phương... 
Xin lần nữa, miền quê yêu dấu,
Hạt bụi nào ủ lại hoàng hương... 

Nguồn bài viết