Trang News&Observer đưa tin, giờ đây, các nhà nghiên cứu tại Đại học Bang Ohio tuyên bố họ đã tìm ra một phương án dự án khác đơn giản, đỡ tốn kém và đỡ “mùi” hơn. Đó chính là bụi bặm.
Sau khi phân tích các mẫu phẩm bụi trên bề mặt tay nắm cửa, bàn làm việc và sàn nhà, cũng như túi đựng của máy hút bụi tại các căn phòng nơi những sinh viên mắc COVID-19 ở Đại học Bang Ohio được phân lập, nhóm nghiên cứu đã tìm thấy vật chất di truyền của SARS-CoV-2 trong 97% mẫu túi hút bụi và 55% các miếng gạc lau bề mặt.
Mặc dù không kiểm tra xem liệu bụi bặm chứa virus có thể truyền sang người hay không, nhưng họ đã phát hiện vật liệu di truyền, hay RNA, của virus tồn tại mà không phân hủy trong tối đa một tháng. Điều này đem đến một cách thức “không xâm lấn khác" để theo dõi sự bùng phát COVID-19 trong các tòa nhà, đặc biệt là viện dưỡng lão, văn phòng và trường học.
Phát hiện này vừa được công bố trên tạp chí mSystems hôm 13/4.
“Chúng tôi muốn chứng minh rằng bụi có thể thay thế nước thải trong việc kiểm soát dịch bệnh. Kiểm tra nước thải là phương án hợp lý cho lượng lớn dân số, nhưng không phải ai cũng thải virus theo phân và bạn phải thu thập các mẫu nước thải, điều không phải ai cũng muốn làm”, Karen Dannemiller, tác giả của nghiên cứu cho biết.
Đội vệ sinh đã phun chất khử trùng gốc clo trong các căn phòng trước khi quét dọn bề mặt và hút bụi, chất clo có thể đã phá hủy lớp bảo vệ bên ngoài của virus. Cũng có khả năng lớp vỏ bảo vệ của SARS-CoV-2, khi nằm lẫn trong bụi bặm, có thể tự hỏng theo thời gian.
Theo bà Dannemiller, cách giám sát này có thể sẽ mang lại lợi ích nhiều nhất cho các cộng đồng nhỏ hơn với các quần thể có nguy cơ cao.
Nicole Renninger, một tác giả khác cho biết thêm việc thu gom bụi còn dễ dàng và ít tốn kém hơn nhiều so với việc xét nghiệm nước thải hoặc xét nghiệm tất cả cư dân mỗi ngày.