Sự tình đó ông Trưởng ban biết. Nên ông nảy ra một ý tưởng... Đúng ngày mồng một tết, khi cả ba chàng cùng đến chúc mừng năm mới, ông vui vẻ bảo họ:
- Thú thật với các cậu, cậu nào tôi cũng quí mến, nhưng mà tôi chỉ có mỗi một con cái Đào... Để giải quyết vấn đề này, hôm nay tôi quyết định tổ chức một cuộc thi thơ, ai làm hay làm đúng đề tài, người đó sẽ được chọn làm rể.
Cả ba chàng trai cùng "à" lên một tiếng. Ông Trưởng ban hắng giọng, rồi trịnh trong nói:
- Tôi là Trưởng ban"Dân số" cho nên tôi yêu cầu mỗi cậu làm một bài tứ tuyệt về đề tài "Kế hoạch hóa gia đình". Con gái tôi tên là Đào vì vậy tôi ra vần "ao" là vần chính trong thơ.
Lĩnh hội ý kiến của ông xong, cả ba chàng trai đều mắm môi, mắm lợi sáng tác thơ. Chừng nửa tiếng đồng hồ sau chàng thứ nhất reo lên:
- Thưa bác... Cháu làm xong rồi ạ.- Rồi chàng ngâm nga:""Chậu Quất ở bên lộc bình Đào/ Mùa xuân quấn quýt đẹp đôi sao/Này nhớ mai sau nên chồng vợ /Chớ có đua nhau đẻ ào ào."
Chàng thứ nhất vừa dứt lời chàng thứ hai lập tức lên tiếng:
- Cháu cũng đã làm xong, cháu xin đọc ạ: "Trời xuân xanh ngắt cánh chim chao/Rủ nhau tìm tổ cùng chui vào/Chim ơi chớ đẻ ra nhiều trứng/Đông con cuộc sống sẽ lao đao".
Anh chàng còn lại hai tay xoa xoa vào nhau miệng ấp a ấp úng:
- Thưa bác cháu chỉ biết làm thơ theo lối "tả chân" thôi ạ.
- Tức là thơ chân thật... cũng được, nếu làm xong rồi cậu đọc đi.
Ấy là anh chàng này khiêm tốn mà nói vậy, chứ thực ra thơ của anh ta cũng "hình ảnh" ra trò. Chàng vuốt tóc, cất gịong:
" Vén bức màn mây trời xuân cao/Gặp gỡ đêm xuân dạ nôn nao/Kế hoạch gia đình luôn phải nhớ/"Ô Kê" với "Trust" ... hai loại bao..."
Nghe xong thơ của ba chàng ông Trưởng ban kinh ngạc. Rõ ràng tài thơ của họ kẻ một cân thì người mười lạng, chẳng ai kém ai...
Có lẽ phải nhờ bạn đọc chọn giùm con rể cho ông.