Chuyện vui: Mọi việc đều có thể

3 năm trước 342
Chú thích ảnh

​​​​​​​- Cậu đươc điều về làm trợ lý cho giám đốc. Mọi người trong phòng kỹ thuật bắt tay chúc mừng tôi. Trưởng phòng tổ chức vừa cười vừa nói tiếp: Sau này bổng lộc được ăn theo đừng quên tôi đấy nhá.

Mấy hôm sau tôi đi nhận nhiệm vụ mới. Người ta bảo tôi ngồi chờ ở một căn phòng khá rộng rãi sáng sủa. Tủ hồ sơ, bàn ghế làm việc, xa lông tiếp khách, máy điều hòa, điện thoại bàn, máy vi tính...đều mới và được bầy đặt gọn gàng, ngăn nắp, đẹp mắt. Nhưng lạ quá, cả ngày hôm ấy chẳng có ai vào bảo tôi điều gì cả. Ngày hôm sau cũng vậy. Rồi nhiều ngày kế tiếp cũng chẳng có gì thay đổi. Thoắt cái đã gần một tháng tôi đến uống nước đọc báo. Cũng đã mấy lần định đi tìm trưởng phòng tổ chức hỏi, nhưng ngài ngại lại thôi.

Thêm chừng ấy thời gian chờ đợi nữa thì công ty có một đợt tuyển thư ký riêng cho giám đốc. Đương nhiên thư ký phải là nữ. Và đương nhiên phải trẻ trung xinh đẹp... Đúng vậy, cô Thúy Mai người trúng tuyển trông thật "bắt mắt". Nước da nàng mướt mát, đôi má nàng bầu bĩnh phơn phớt màu cánh sen, đôi mắt nàng đẹp như mơ, có đôi con ngươi xoe tròn đen nhay nháy, đôi môi nàng mang hình trái tim không đánh son mà cứ đỏ như gấc chín...

Buổi đầu tiên đến công ty làm thư ký nàng mặc một cái váy ngắn màu tím than bằng chất vải mềm mỏng. Cái áo thun màu hạt dẻ dán đét vào thân hình thon thả, cân đối. Cổ áo khoét khá rộng để lộ ra một mảng ngực rung rinh tràn trề gợi cảm.

Tôi không biết trình độ của Thúy Mai vào cỡ nào. Các loại bằng cấp của nàng trong hồ sơ là đồ thật hay giả. Xong những thứ "vớ vẩn" ấy cần thiết gì cho một cô gái "hoàn hảo" như nàng. Thú thực sự xuất hiện của nàng đã làm nẩy sinh cảm xúc trong tôi.

Tuy nhiên cảm xúc của tôi chẳng tồn tại được bao lâu, nó đã nhanh chóng tan đi như bong bóng xà phòng, ấy là khi ông trưởng phòng tổ chức bảo tôi:

- Đã hết thời gian chờ đợi cậu bắt đầu làm nhiệm vụ mới.

- Thế là may, tôi chán ngồi chơi xơi nước lắm rồi, tôi sẽ làm gì?    

- Thì làm trợ lý !
 
- Là tôi muốn hỏi công việc cụ thể cơ?

Ông trưởng phòng tổ chức mím môi, hai tay chắp phía sau, đầu cúi, đi đi lại lại, bất chợt dừng bứơc, đến sát bên tôi: 
    
- Nhiệm vụ mới của cậu đơn giản thôi... Ngày hai buổi cậu chỉ có việc đưa đón cô Thúy Mai từ nhà đến công ty và ngược lại. Những hôm giám đốc đi công tác nếu có cô ấy đi cùng thì cậu cũng cùng đi.

Thấy tôi băn khoăn ông trưởng phòng tổ chức vỗ vai tôi thân mật:
    
- Tóm lại thế này... việc của cậu sẽ là đóng vai người tình của cô Thúy Mai. Nghĩa là cậu phải luôn sánh vai, cặp kè, lả lướt với cô ấy. Bằng mọi cách mọi hành động, trên bề nổi cậu phải làm cho mọi người ở công ty, đặc biệt là phu nhân của giám đốc, tưởng rằng cậu và cô Thúy Mai đó là một cặp uyên ương không có gì chia rẽ được.  

Bất giác tôi "à” lên. Ông tổ chức nói tiếp:

- Bề ngoài cậu phải làm như thật, còn bên trong... Ông ta háy háy cặp mắt… Cậu hiểu chưa?
  
Tất nhiên tôi hiểu. Còn quá hiểu ấy chứ. Tôi không ngờ mình lại được thực thi một nhiệm vụ như vậy. Tôi không vui, không buồn... Chỉ vẩn vơ nghĩ, thì ra ở thời buổi này mọi việc đều có thể.

Nguồn bài viết